‘Nhiều người bảo tôi rảnh mới đạp xe đi làm, nhưng tôi lại thấy vì quá bận rộn nên mới phải tiết kiệm thời gian bằng cách đi xe đạp’.
Bài viết ‘Đi xe đạp 26 km một ngày tiện lợi hơn ôtô, xe máy‘ đang nhận được nhiều bình luận trái chiều từ phía độc giả VnExpress. Một vài ý kiến cho rằng việc đi xe đạp mỗi ngày là bất khả thi vì thời tiết ở ta nắng nóng, cơ thể hôi hám khi đến chỗ làm… Nói về những điều này, tác giả Đặng Đức Long lý giải thêm về quyết định bỏ xe máy, đi xe đạp của mình:
“Tôi rất vui khi có nhiều người cùng chung chí hướng với mình. Thực ra, chẳng có phương tiện nào là phù hợp với tất cả. Tôi để ý các bình luận, thấy rằng những ai đã thực hiện đi xe đạp thì sẽ ủng hộ, còn những ai chưa bỏ được xe máy, ôtô thì sẽ phản đối. Nhưng nếu các bạn mạnh dạn thử thay đổi thói quen một lần, tôi tin, không ít người sẽ làm theo tôi.
Nói rõ hơn, tôi làm nhân viên kinh doanh, thỉnh thoảng vẫn phải đi gặp khách hàng bên ngoài. Mỗi lần như vậy, tôi lại đi xe công nghệ hoặc taxi. Còn bình thường đi làm mỗi ngày, tôi đều dùng xe đạp. Buổi sáng, tôi đến công ty sớm, lau qua người rồi thay áo (mang theo sẵn) trước khi vào làm. Chuyện đi xe đạp đổ mồ hôi, bất tiện thực tế hoàn toàn có thể xử lý một cách dễ dàng.
Tôi cũng đang có hai con nhỏ. Dù không phải đưa đón con đi học vì các cháu tự đi bộ đến trường (tôi luôn ưu tiên chuyển nhà gần trường nhất có thể), tuy nhiên tôi vẫn phải dậy sớm để chuẩn bị cơm nước con con mang đi ăn trưa, sau đó tranh thủ dọn dẹp nhà cửa.
Nhiều người bảo tôi rảnh mới đạp xe đi làm, nhưng bản thân tôi lại thấy vì quá bận nên tôi mới phải tiết kiệm thời gian bằng cách đi xe đạp (đỡ tốn thời gian trên đường và không mất thêm thời gian tập thể dục sau khi tan sở).
Nói thêm là các bạn đừng so sánh xe đạp bây giờ với xe ngày xưa. Xe bây giờ đi 15 km cũng chỉ mệt bằng ngày xưa đi 3-4 km mà thôi. Tôi đang đi xe cũ, giá cũng chỉ 5-7 triệu đồng, mà đã thấy thoải mái, chứ nhiều xe đắt tiền hơn, đi còn sướng hơn nhiều”.
>> ‘Đi xe đạp 26 km một ngày tiện lợi hơn ôtô, xe máy’
Cũng thực hiện bỏ xe máy đi xe đạp từ nhiều năm nay, độc giả Thuan.nhietlanh chia sẻ: “Tôi ở Sài Gòn, nhà ở Bình Tân, đã thay đổi nhiều chỗ làm, từ Quận 10 tới Gò Vấp. Dù mỗi nơi lại quy định thời gian làm việc khác nhau (từ 7h đến 9h), nhưng mấy năm nay, tôi vẫn duy trì thói quen đạp xe khoảng 80% thời gian. Ban đầu, để đi xe đạp, tôi thấy khá khó khăn về mặt thể lực do chưa quen, đạp mệt, quãng đường xa trên 10 km, không có chỗ thay đồ, tắm giặt không phù hợp… Trời nắng không sao, nhưng trời mưa, phải mặc áo mưa kín mít, nên đạp xe ra nhiều mồ hôi, người ướt đầm đìa, khá khó chịu…
Tuy nhiên, khi đã đạp xe quen, tôi lại thấy rất tiện. Thay vì tập thể dục buổi sáng, tôi có thể đi làm sớm hơn một chút, đường thông thoáng, ít kẹt xe. Nếu ùn tắc, đi xe đạp cũng cơ động hơn, có thể luồn lách hoặc vác xe để tìm đường khác, không bị chôn chân một chỗ.
Đến cơ quan, chắc chắn tôi phải thay đồ. Nếu có phòng tắm, chỗ phơi quần áo thì quá thuận tiện, nhưng nếu không có thì tôi thay quần áo, xả qua nước cho hết mồ hôi, lấy khăn ướt lau người cũng rất thoải mái. Bản thân tôi bình thường vận động đi bộ cũng ra mồ hôi nhiều nên vấn đề này dường như không ảnh hưởng nhiều, hoàn toàn có thể khắc phục được.
Đoạn đường tôi đi làm ngày nào cũng kẹt xe. Nếu đi xe máy, cảm giác của tôi rất mệt mỏi, còn đi xe đạp thì thấy thư thái hơn hẳn. Tôi để xe máy để lại chỗ làm việc, khi nào cần mới lấy đi. Về việc đón con cái, gia đình tôi phân công sáng vợ lo đưa đi, chiều tôi về sớm đón con và cơm nước. Sau một thời gian, vợ tôi đi xe máy nhưng luôn thấy về trễ, trong khi tôi đi xe đạp lại về sớm hơn. Tất nhiên, chuyện đạp xe còn tùy vào bản thân và quyết tâm khắc phục của mỗi người”.
>> ‘Cấm xe máy để không mất một giờ cho đoạn đường bốn km’
Ủng hộ người Việt thay đổi thói quen sử dụng xe máy, ôtô hằng ngày, bạn đọc Anvnguyen21 dẫn chứng từ chính gia đình mình: “Tôi làm văn phòng, nhà ở Hà Nội. Kinh tế cũng chẳng phải quá khó khăn nhưng từ hồi sinh viên đến giờ tôi vẫn đi xe buýt để đi học. Nhiều hôm học cả ngày, tôi đi từ 5h đến 20h mới về đến nhà. Giờ đi làm, tôi vẫn dành ra một hai ngày để đi xe buýt, ba bốn ngày để đi xe đạp quãng đường hơn 12 km. Chỉ hôm nào vội quá tôi mới đi xe máy mà thôi. Tôi cho rằng, mọi người cũng nên tập dần thói quen đi xe đạp, xe buýt, đừng quá phụ thuộc vào xe máy làm gì.
Tất nhiên, tôi không nói mọi người nên bỏ hoàn toàn xe máy ngay tức thì, vì điều kiện cơ sở vật chất của của Việt Nam hiện giờ vẫn chưa cho phép làm điều đó. Nhưng việc hạn chế, điều chỉnh lại tần suất sử dụng xe máy là chuyện hoàn toàn có thể. Con tôi ngay từ hồi học lớp 4, đã được bố mẹ mua cho chiếc xe đạp để tự đến trường. Cho trẻ đạp xe trong vòng bán kính 3-5 km là điều hoàn toàn có thể”.
Nhấn mạnh việc sử dụng xe đạp làm phương tiện di chuyển mỗi ngày khó hay dễ hoàn toàn phụ thuộc vào bản thân mỗi người, độc giả Khoatam07 kết lại: “Nhà tôi bốn người nhưng có tới bốn chiếc xe đạp và chỉ một xe máy. Khi con học lớp 1, tôi đưa đón con mỗi ngày. Khi con lên lớp 3, quà sinh nhật tôi tặng con là chiếc xe đạp để bé tự đạp xe đến trường. Lúc đầu, tôi cũng lo và thấy thương khi con phải tự đạp xe giữa trưa nắng. Vài ngày đầu, con cũng kêu mỏi chân và than phiền mệt mỏi, nhưng chỉ sau năm ngày, bé đã rất háo hức được đạp xe đi học mỗi ngày. Có những hôm, tôi nói đưa con đi học bằng xe máy nhưng bé nhất quyết không chịu.
Bản thân tôi ít khi phải di chuyển xa nên thấy xe đạp rất tiện lợi, vừa khỏe người, lại vừa bảo vệ môi trường.
Thích thì tìm cách, không thích sẽ tìm lý do.
Nhiều người bảo đi xe đạp ra mồ hôi rồi, ướt đồ này nọ, nhưng nếu đi xe máy gặp cảnh tắc đường, đừng dưới trời nắng chờ đợi cũng ra mồ hôi kém gì? Đó chỉ là nguy biện mà thôi”.
Lê Phạm tổng hợp
Để lại một bình luận